PARIS, ngày 31.3.2014 (PTTPGQT) – Viện Hoá Đạo vừa chuyển đến Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế để phổ biến Giác thư, phần 1, về những khuynh loát Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống nhất (GHPGVNTN) và Gia Đình Phật tử Việt Nam (GĐPTVN) của cái gọi là “Tăng Đoàn GHPGVNTN”, do Huynh trưởng Nguyên Chánh Lê Công Cầu ký. Huynh trưởng Lê Công Cầu là Vụ trưởng Gia Đình Phật tử Vụ thuộc Viện Hoá Đạo, kiêm Tổng Thư Sau đây là toàn văn bản Giác Thư với những chứng liệu minh bạch phơi rõ sự khuynh loát, biến tướng chủ trương và đường hướng GHPGVNTN, vì danh lợi cá nhân, vì bè nhóm, mà cũng vì âm mưu liên minh với thế lực độc tài hắc ám. Bảy tháng qua, lan truyền sự hoang mang, thắc mắc, buồn lòng của Phật giáo đồ trong và ngoài nước khi phải nhìn thấy trên mặt nổi sự chia rẽ, phân hoá của một số chư Tăng. Nhưng trong thực tế, đây chỉ là sự tranh chấp chính trị được bố trí trên sân khấu Phật giáo, chẳng dính líu chi đến “đạo pháp và dân tộc” mà họ rêu rao. Đây chỉ là trò Múa Rối Nước nhìn từ cận cảnh. Song nghệ nhân là những thế lực độc tài và hắc ám giật dây từ xa, từ cơ quan phản gián Cộng sản. Nếu người Phật tử thiếu ý thức, không có đường hướng chiến lược phát xuất từ dân tộc và từ giáo lý cứu khổ của đạo Như Thật, tất có nguy cơ biến thành con rối diễn trò khỉ trên một sân khấu tang thương.

 GDPT-Danang2014-3

PPL 2557

Số 01.14/VTR/GT

 

GIÁC THƯ SỐ I/2014 – Phần I

TÂM TÌNH VỚI ANH CHỊ EM HUYNH TRƯỞNG

NHỮNG KHUYNH LOÁT, BIẾN TƯỚNG GHPGVNTN VÀ GĐPTVN

************

VỤ TRƯỞNG GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VỤ

GIA ĐÌNH PHẬT TỬ VIỆT NAM

 

Kính gởi : – Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật Tử các Cấp. – Anh Chị Em Huynh Trưởng trong và ngoài nước.

Kính thưa Quí Anh Chị. Bao nhiêu năm qua, anh chị em chúng ta cương quyết chọn con đường thủy chung với Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất do Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang và Đức Đương Kim Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ lãnh đạo. Bao nhiêu cay đắng, khổ lụy của một chế độ độc tài, độc trị đã giáng xuống Giáo Hội mà đa phần anh em chúng ta đã cùng chung vai gánh chịu không hề thối chuyển. Thế nhưng 39 năm dài đăng đẳng, không phải ai cũng giữ được lòng trung trinh trước những áp bức của chế độ và trước những cám dỗ của cuộc đời. Trong hàng ngũ lãnh đạo cao cấp của chúng ta cũng không ít người vì danh, vì lợi mà đã bỏ mất giới phẩm, đi lệch khỏi đường hướng của Giáo Hội để thỏa mãn ý đồ của chính mình chứ đừng nói chi đến hàng Cư sĩ tại gia. Trước tình hình đó Đức Đệ Ngũ Tăng Thống đã ban hành Giáo Chỉ Số 10 nhằm Trang nghiêm Giáo Hội và Thanh tịnh Chư Tăng, như một đòn sấm sét xuất phát từ tinh thần từ bi và trí tuệ : – Thể hiện tinh thần Từ Bi : Giáo Chỉ Số 10 nhằm cảnh tỉnh những cá nhân lãnh đạo Giáo Hội phạm giới hãy thúc liễm thân tâm, hãy dừng lại, đừng trượt dài trên con đường vô minh để trở thành một nhóm “tăng tàn” mất hết công hạnh tu tập. – Thể hiện tinh thần Trí Tuệ : Giáo Chỉ Số 10 thanh lọc hàng ngũ Chư Tăng để Giáo Hội được trang nghiêm và thanh tịnh, nếu không thanh lọc thì cả Giáo Hội trở thành một tổ chức Tạp Tăng vì đã bao che và sinh hoạt chung với Tăng phạm giới nhất là giới dâm và vọng như Hòa Thượng Chánh Lạc Thế nhưng để đáp trả tấm lòng từ bi và trí tuệ ấy, một số Ngài đã vội vã lôi kéo nhau từ chức, từ nhiệm, giải tán… mạ lỵ Đức Tăng Thống đủ điều. Nhiều Phật Tử đã lên án hành động của họ là cố tình cô lập Đức Tăng Thống, là lũng đoạn Giáo Hội. Nhưng theo tôi thì không, họ không đủ khả năng cô lập Đức Tăng Thống, không đủ khả năng lũng đoạn Giáo Hội, mà họ chỉ vội vàng bỏ của chạy lấy người, vì sợ rằng có ngày họ sẽ bị đưa ra phán xét như Hòa Thượng Chánh Lạc, Hòa Thượng Viên Định, Hòa Thượng Viên Lý… giống như trong thư của Hòa Thượng Thích Không Tánh hỏi Phật Tử Hương Trần : “Sau Hòa Thượng Chánh Lạc sẽ đến phiên ai… ? Sở dĩ tôi nói như vậy là vì chúng ta hãy nhìn lại các sự kiện trong quá khứ để liên hệ với tình hình hiện tại : Năm 2005 Hòa Thượng Tuệ Sỹ chủ trương một “Giáo Hội không Huyền Quang, không Quảng Độ”, nhưng bất thành, Hoà thượng xin từ chức, 6 vị Tổng Vụ Trưởng từ chức theo để cố tình làm cho Gíao hội sụp đổ vì thiếu nhân sự. Nhưng không có một vị nào xúc phạm đến Đức Tăng Thống và Ngài Viện Trưởng lúc bấy giờ, chỉ có vài đệ tử của các Ngài nóng mặt nên viết bài phê phán gay gắt, nhưng sau những bài phản biện chính đáng, họ đã im lặng. Năm 2007 để cứu nguy mạng mạch của Giáo Hội, Đức Cố Đệ Tứ Tăng Thống Thích Huyền Quang đã ban hành Giáo Chỉ Số 9, loại trừ những âm mưu khuynh loát Giáo Hội. Các vị bị thất sủng đã bất mãn mà đứng ra thành lập các nhóm Về Nguồn, Tăng Ni Hải Ngoại, Thân Hữu Già Lam. Nhưng cũng chưa có vị thủ lĩnh nào xúc phạm Đức Cố Đệ Tứ và Ngài Đương Kim Tăng Thống, chỉ có đôi bài hằn học của một số vị Tăng, hay những bài viết phạm thượng của đám đệ tử, bị phản tác dụng nên vài tháng sau đều đi vào im lặng. Bây giờ Giáo Chỉ Số 10 chỉ cách chức 2 vị : Hòa Thượng Thích Viên Định, cựu Viện Trưởng Viện Hóa Đạo và Hòa Thượng Thích Viên Lý, cựu Chủ Tịch Văn Phòng II thôi. Nhưng tại sao các vị khác lại hung hăng thóa mạ Đức Tăng Thống, lên án Giáo Chỉ Số 10, vội vã từ nhiệm, rồi cuống cuồng thành lập Tăng Đoàn Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất ? Theo tôi đây chỉ là một thái độ “đồng bệnh tương lân”, và Tăng Đoàn Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất ra đời là một tổ chức “cả vú lấp miệng em” cho nên qua các văn bản tôi gọi đây là “Tăng Đoàn Dị Giáo”. Có người trách tôi dùng từ quá nặng, nhưng có nặng gì đâu, Tăng Đoàn Dị Giáo là Tăng Đoàn có nhiều Giáo Điều Quái Dị, thế thôi. 1/. Điều thứ nhất là danh xưng Tăng Đoàn Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất (chiếu theo tuyên cáo Mục Đích của Tăng Đoàn ngày 21.01/2014 tại Tổ Đình Thập Tháp) Nhiều Phật tử như Hương Trần, Nguyên Nguyên, Trần Phương, Thục Vũ…đã giải thích : Chiếu theo Đạo Dụ số 10/59, dưới thời Pháp thuộc và dưới chế độ Ngô Đình Diệm, Phật Giáo chỉ được xem là một Hiệp Hội, chỉ có Thiên Chúa Giáo mới được xem là Giáo Hội. Sự bất bình đẳng ấy đã đưa đến cuộc vận động 1963 với bao nhiêu Thánh Tử Đạo vị Pháp thiêu thân, bao nhiêu Phật Tử vị Pháp vong thân. Kết quả của sự hy sinh xương máu đó là Phật Giáo thoát khỏi Đạo Dụ số 10/59, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất ra đời. Đây là một Giáo Hội chính truyền chứ không còn là một Hiệp Hội nữa. Sau năm 75 dưới sự thống trị của Đảng Cọng Sản, Phật Tử vẫn tiếp tục hy sinh xương máu, như 12 Tăng, Ni Chùa Dược Sư, Cư sĩ Nguyên Lạc Phạm Gia Bình hay Huynh trưởng Hạnh Minh Hồ Tấn Anh, v.v… để bảo vệ 8 chữ : “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất” (GHPGVNTN). Nay Quí Ngài thành lập Tăng Đoàn Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, nghĩa là các Ngài đã phủ nhận quá trình đấu tranh cho bất bình đẳng tôn giáo, chà đạp lên xương máu của chư Tăng Ni và Phật Tử đã hy sinh vì đại nghĩa và tự chui đầu vào lại luật số 10/59, đến nỗi Hòa Thượng Thích Khế Viên, Đặc Ủy Nghi Lễ của Cựu Ban Đại Diện GHPGVNTN Tỉnh Thừa Thiên Huế trong phiên họp thành lập Tăng Đoàn tại Chùa Phước Thành đã thốt lên : “Đã từng là Tăng Đoàn, rồi lên được Giáo Hội, chừ là Giáo Hội rồi, lại tụt xuống Tăng Đoàn, khác chi nhổ đi rồi liếm lại”. Tiếc thay Ngài Khế Viên có lý trí phê phán, nhưng lại hành xử theo tình cảm riêng tư nên gia nhập phe Tăng Đoàn ! 2/.Điều thứ hai là đổi lại danh xưng : “Tăng Đoàn Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất” (chiếu biên bản số 1 ngày 04.3.2014 tại Chùa Phước Thành) Điều nầy có 3 ý nghĩa : a/. Ý nghĩa thứ nhất : ghép hai chữ “Tăng Đoàn” vào GHPGVNTN với hậu ý “xác định” Tăng Đoàn là một ban ngành của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, như Hội Đồng Lưỡng Viện GHPGVNTN, Viện Hóa Đạo GHPGVNTN, Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo GHPGVNTN, v.v… Nhưng than ôi trong Hiến Chương GHPGVNTN từ bản đầu tiên năm 1964 cho đến các lần tu chỉnh về sau, không hề có một tổ chức nào mang tên “Tăng Đoàn” cả. Do đó cái danh xưng nầy hoàn toàn vô nghĩa và vi hiến. b/.Ý nghĩa thứ hai : Với danh xưng “Tăng Đoàn GHPGVNTN” thì phải do Gíao hội bổ nhiệm, Gíao hội không bổ nhiệm tức là tự thân Tăng Đoàn không có đầu. Mà Tăng Đoàn cũng không do một hội nghị nào bầu lên cho nên nó cũng không có chân. Do đó “Tăng Đoàn GHPGVNTN” lơ lửng giữa không trung, gió thổi chiều nào, quay theo chiều đó. c/. Ý nghĩa thứ ba : Vì sao Quí Ngài phải dùng danh xưng “Tăng Đoàn GHPGVNTN” ? Xin thưa rằng Quí Ngài biết GHPGVNTN là chính nghĩa, các Ngài biết Tăng Đoàn là phi nghĩa, cho nên các Ngài phải cưỡng từ, đoạt lý để ghép hai chữ Tăng Đoàn và Giáo Hội hòng che mắt hay đánh lừa Phật Tử mà thôi. Với chủ trương đáp ứng với tình hình hiện tại “Quí Hồ Tinh Bất Quí Hồ Đa” của Đức Tăng Thống, nếu ở trong Giáo Hội thì các Ngài sợ có ngày sẽ như Hòa Thượng Chánh Lạc, Viên Lý, Viên Định, nên các Ngài không dám ở. Mà bước ra ngoài Giáo hội để thành lập Tăng Đoàn độc lập thì các Ngài lại sợ mất đi chính nghĩa, không ai theo. Do đó mà cứ dùng dằng Tăng Đoàn, Giáo Hội như “ gân gà, gân gà ” của Tào Tháo trong Tam Quốc Diễn Nghĩa làm cho Dương Tu chết oan. 3/. Điều thứ ba : trong lời mở đầu của Mục Đích Tăng Đoàn, Quí Ngài viết : “ Như Quí Vị đã biết, thời gian qua GHPGVNTN đã bị biến tướng, không còn hoạt động đúng theo Hiến Chương Giáo Hội, Qui Chế Viện Tăng Thống, Nội Qui Viện Hóa Đạo, thiếu tinh thần lục hòa , từ bi của Phật Giáo. Nhất là có những quyết định độc đoán, đi ngược lại xu thế vận động tự do, dân chủ, nhân quyền cho Việt Nam” Thưa Quí Anh Chị, trong một thể chế Quân Chủ Lập Hiến như Nhật Bản hay Thái Lan…, Vua là người đứng đầu Quốc Gia, nhưng ở địa vị tối cao, Ngài chỉ là người phán quyết cuối cùng. Đất nước hưng thịnh hay suy vong là do tài đức lãnh đạo của Thủ Tướng và Quốc Hội. Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất cũng thế, Thủ tướng của Giáo Hội là ai ? chính là Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo, Chủ Tịch Quốc Hội là ai, chính là Ngài Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống, người trực tiếp điều hành Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương. Vậy thì GHPGVNTN bị “biến tướng, không hoạt động đúng theo Hiến Chương Gíao hội, Qui Chế Viện Tăng Thống”, thì trách nhiệm thuộc về ai ? Rõ ràng là trách nhiệm của cựu Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Viên Định, và Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống Thích Thiện Hạnh. Chính hai Ngài vì thiếu năng lực hay vì danh vì lợi nên đã làm cho Gíao hội bị biến tướng, không hoạt động theo đúng Hiến Chương. Bây giờ, hai Ngài đổ lỗi cho ai ? Đúng ra hai Ngài phải nhận biết sai lầm của mình và phải sám hối trước Đức Tăng Thống và toàn thể Giáo Hội. Nhưng hai Ngài lại trực tiếp vu ngược tội cho Đức Tăng Thống. Do đó, ở cương vị tối cao, Đức Tăng Thống phải ra phán quyết cuối cùng là Giáo Chỉ Số 10. Sao lại gọi là độc đoán. Xin hai Ngài hãy nhìn 14 Ủy viên Bộ Chính Trị Cọng Sản mà cũng biết lỗi của mình nên đã xin Đại Hội Trung Ương VI một hình thức kỷ luật, huống hồ mình là Phật Tử thì Sám Hối là một đặc trưng của Đạo Như Thật. 4/. Điều thứ tư : Quí Ngài viết : “ Sau Giáo Chỉ Số 10, hầu hết_Chư Tăng từ hàng Giáo Phẩm Trung Ương, đến các Ban Đại Diện Tỉnh, Thành trong và ngoài nước đều từ chức” Chữ HẦU HẾT ở đây là một từ ngữ dối trá, đánh lừa Phật Tử. Chúng ta hãy điểm lại nhân sự của Giáo Hội để minh chứng :   A/. TRONG NƯỚC : 1/. – Viện Tăng Thống : chỉ có Hòa Thượng Chánh Thư Ký Thích Thiện Hạnh từ nhiệm. 2/. – Viện Hóa Đạo : ngoài Viện Trưởng bị giải nhiệm còn có 1 Phó Viện Trưởng, 11 Tổng Vụ nhưng chỉ có 9 Tổng Vụ Trưởng (hai Tổng Vụ Nghi Lễ và Văn Hóa chưa bổ nhiệm), 1 Tổng Thư Ký và 1 Tổng Thủ Quỹ. Tổng cọng là 12 vị Có bao nhiêu vị từ nhiệm ? Xin kê khai : Tổng Vụ Trưởng Hoằng Pháp : Hòa Thượng Thích Như Tấn. Tổng Vụ Trưởng Từ Thiện Xã Hội : Hòa Thượng Thích Không Tánh. Tổng Vụ Trưởng Kiến Thiết : Hòa Thượng Thích Chí Thắng. Tổng Vụ Trưởng Cư Sĩ : Hòa Thượng Thích Chơn Niệm. Như vậy đứng về chức danh thì chỉ có 4 trên 12 thành viên Ban Chỉ Đạo VHĐ từ nhiệm, cọng thêm Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống nữa là 5 trên 12 vị, sao gọi là hầu hết ? Các nhân sự chính thức còn lại (có nhiều vị kiêm nhiệm) thì : – Hòa Thượng Phó Viện Trưởng Viện Hóa Đạo kiêm Tổng Vụ Tăng Sự Thích Như Đạt – Hòa Thượng Tổng Thư Ký kiêm Tổng vụ trưởng Tổng Vụ Thanh Niên Thích Thanh Quang – Hòa Thượng Tổng vụ trưởng Tổng Vụ Giáo Dục Thích Chơn Tâm – Hòa Thượng Tổng vụ trưởng Tổng Vụ Tài Chánh kiêm Chánh Thủ Quỹ Thích Nguyên Lý – Cư Sĩ Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Truyền Thông Võ Văn Ái – Và nếu thêm tôi, là Vụ Trưởng GĐPT Vụ, và Chị Ỷ Lan là Giám Đốc Phòng Liên Lạc Quốc Tế nữa thì 7 vị còn tại chức, số vị từ nhiệm chỉ có 5, sao gọi là hầu hết ? 3/.-Ban Đại Diện các Tỉnh Thành : Thưa Quí Anh Chị Tôi khẳng định không có một Ban Đại Diện Tỉnh, Thành nào từ chức hết, chỉ trừ Ban Đại Diện Thừa Thiên Huế tự giải tán : – Ban Đại Diện Quảng Trị chỉ có cá nhân Đại Đức Thích Từ Giáo từ nhiệm Chánh Đại Diện. – Ban Đại Diện Quảng Nam – Đà Nẵng do Hòa Thượng Thích Thanh Quang lãnh đạo vẫn kiên cường dù rất khó khăn trước sự công an bao vây trụ sở là Chùa Giác Minh nhiều năm qua. – Ban Đại Diện Bình Định có một thành viên kiêm nhiệm 2 chức là Thích Viên Hải từ nhiệm. Hòa Thượng Chánh Đại Diện Thích Tâm Liên vẫn uy dũng duy trì Ban Đại Diện sinh hoạt đúng theo truyền thống GHPGVNTN. – Ban Đại Diện Phú Yên – Tuy Hòa của Thượng Tọa Thích Giác Hiếu dù cô thân cô thế nhưng không chạy theo Tăng Đoàn để mưu cầu danh lợi. Ban Đại Diện Khánh Hòa – Nha Trang chỉ có cá nhân một mình Hòa Thượng Thích Tâm Trí từ chức Chánh Đại Diện. Nhưng Ban Đại Diện, Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật tử GĐPT và Phật Tử tỉnh nhà đã cung thỉnh Hòa Thượng Thích Chí Viên vào thay ngôi vị Chánh Đại Diện và Hòa Thượng Thích Đồng Tu vào ngôi vị Phó Đại Diện để lãnh đạo sinh hoạt tại địa phương. – Ban Đại Diện Lâm Đồng chỉ có một mình cá nhân Hòa Thượng Thích Như Tấn từ chức Chánh Đại Diện. Hòa Thượng Thích Tâm Mãn đã được cung thỉnh vào chức vụ Chánh Đại Diện tỉnh nhà kiêm Chánh Đại Diện Miền Khuông Việt để duy trì mạng mạch của Giáo Hội. – Ban Đại Diện Đồng Nai chỉ có cá nhân Thượng Tọa Thích Viên Đức từ chức Đặc Ủy Thanh Niên. Hòa Thượng Chánh Đại Diện Đồng Nai kiêm Chánh Đại Diện Miền Khánh Hòa Thích Nhật Ban cùng Hòa Thượng Phó Đại Diện Thích Chánh Niệm vẫn uy dũng duy trì và phát triển GHPGVNTN tại địa phương. – Ban Đại Diện Bình Thuận của Hòa Thượng Thích Thiện Tâm (vừa viên tịch) vẫn một lòng với đường hướng của Giáo Hội không thay đổi. – Ban Đại Diện Miền Quảng Đức chỉ có một mình cá nhân Hòa Thượng Thích Không Tánh từ chức Chánh Đại Diện. Hòa Thượng Thích Quảng Tôn, Chánh Đại Diện Quận 8 vẫn giữ truyền thống cố hữu của mình. – Ban Đại Diện Tiền Giang của Thượng Tọa Thích Minh Nguyệt vẫn kiên cường với Đức Tăng Thống và Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất. – Ban Đại Diện tỉnh An giang vẫn do Hòa Thượng Thích Chơn Tâm đảm trách dù Ngài đã bị công an trục xuất ra khỏi Chùa Tây Huê, tỉnh An Giang. – Ngoài ra Thượng Tọa Thích Thiện Minh dù đã từ chức Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên từ năm 2006, nhưng Ngài vẫn là Chánh Đại Diện Miền Khánh Anh, vẫn kiên cường, không bị lôi cuốn theo Tăng đoàn vì danh lợi. Như vậy là chỉ có cá nhân từ chức chứ làm gì có các Ban Đại Diện Tỉnh, Thành đều từ chức ? B/. NGOÀI NƯỚC : Văn Phòng 2 Viện Hóa Đạo16 thành viên. Hội Đồng Điều Hành GHPGVNTN Hải Ngoại tại Hoa Kỳ 17 thành viên, chưa kể Hội Đồng Giáo Phẩm. Ngoài Hòa Thượng Thích Viên Lý bị ngưng chức, những người từ nhiệm là ai : 1. Hòa Thượng Thích Viên Thành (anh ruột HT Viên Lý) – Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Nghi Lễ ; 2. Thượng Tọa Thích Viên Huy (em ruột HT Viên Lý) – Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Kinh Tế Tài Chánh ; 3. Thượng Tọa Thích Quảng Long – Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Hoằng Pháp ; 4. Thượng Tọa Thích Viên Thông – Phó Tổng Thư Ký Hội Đồng Điều Hành ; 5. Cư sĩ Giác Đức, Cố vấn Hội đồng Điều hành.

Như vậy HẦU HẾT là HẦU HẾT chỗ nào ?

Chúng ta nhớ lại trong Thư Từ Nhiệm của 5 vị gồm 1 Cố Vấn và 4 thành viên Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo ký ngày 12.12.2013, các Ngài cũng đã viết : “Từ những việc làm sai nguyên tắc đó, Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo chúng con đê đầu đảnh lễ kính xin Đức Tăng Thống, Hội Đồng Giáo Phẩm Trung Ương, cho chúng con từ nhiệm hết tất cả những chức vụ trong Hội Đồng Lưỡng Viện kể từ ngày ký đơn từ nhiệm nầy”. Khi đọc Thư Từ Nhiệm, Phật Giáo Đồ hoảng hốt, nhiều người đã khóc lóc thảm thiết tưởng rằng Toàn Thể Ban Chỉ Đạo Viện Hóa Đạo từ chức, Giáo Hội không còn ai nữa ngoài Đức Tăng Thống. Sự lạm dụng từ ngữ hay nói rõ hơn là dùng từ ngữ hàm hồ để đánh lừa công luận có phải là tội Vọng ngữ không các Ngài ? 5/. Điềuthứ năm : (trích Mục Đích của Tăng Đoàn công bố ngày 21.01.2014 tại Thập Tháp) Quí Ngài viết : a/. “Tuy bị ngưng chức và từ chức nhưng Chư Tăng vẫn là thành viên trung kiên của Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất” Xin các Anh Chị Em lưu ý : Điều thứ 5, Chương Thứ Ba của Hiến Chương GHPGVNTN qui định rằng : Thành phần của GHPGVNTN gồm Tăng Sĩ hay Cư Sĩ Bắc Tông và Nam Tông chấp nhận Bản Hiến Chương nầy. Chấp nhận Hiến Chương nghĩa là chấp nhận toàn bộ 11 CHƯƠNG, 40 ĐIỀU của bản Hiến Chương. Nay các Ngài thành lập Tăng Đoàn, không tuân thủ Viện Tăng Thống, không tuân thủ Viện Hóa Đạo. Tăng Đoàn lại có một hệ thống tổ chức riêng biệt gồm Hội Đồng Chứng Minh do Thượng Thủ đứng đầu và Hội Đồng Điều Hành do Viện Trưởng đứng đầu, nghĩa là các Ngài đã phủ nhận toàn bộ Hiến Chương GHPGVNTN thì sao lại cho mình là thành viên của GHPGVNTN được ? Mà lại là thành viên trung kiên nữa thì thật là quái dị ! b/. “Nhằm bảo vệ Hiến Chương và phục hoạt GHPGVNTN, đồng thời hỗ trợ công cuộc vận động cho tự do, dân chủ nhân quyền Việt Nam,” Quí Ngài muốn bảo vệ Hiến Chương và phục hoạt GHPGVNTN thì các Ngài phải ở trong tổ chức Gíao hội mới chính danh để bảo vệ và phục hoạt được chứ ? Ví như ngôi nhà của mình đang bị bão tố lung lay và ngoại nhân cướp phá thì mình phải ở trong nhà cùng bà con thân nhân chống đỡ và giành giựt lại chớ ? Nay các Ngài đã chạy trốn khỏi nhà, vào ở ngôi nhà mới rồi thì làm sao có thể gọi là bảo vệ Hiến Chương và Phục Hoạt Giáo Hội ? Tôi ví dụ thêm cho dễ hiểu : như Luật Sư Nguyễn Hữu Thọ vì bất mãn chế độ Việt Nam Cọng Hòa (như các Ngài bất mãn GHPGVNTN) nên vào rừng tổ chức Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam (như các Ngài thành lập Tăng Đoàn) rồi ông ta tuyên bố thành lập Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam để bảo vệ Hiến Pháp Việt Nam Cọng Hòa (trường hợp Phật giáo là Hiến Chương) và phục hoạt chế độ Việt Nam Cọng Hòa (trường hợp Phật giáo là GHPGVNTN) thì có ai nghe nổi không ? c/. “Chư Tăng quyết định trở lại sinh hoạt theo hình thức Tăng Đoàn như truyền thống của Lịch Đại Tổ Sư” Ai cũng biết Chư Lịch Đại Tổ Sư hành hoạt như thời Đức Phật tại thế, nghĩa là ngoài “tam y, nhất bát” các Ngài không sở hữu tài sản riêng. Vậy nay Tăng Đoàn sinh hoạt như Chư Lịch Đại Tổ Sư mà lại có Tổng Vụ Tài Chánh, có Thủ Quỹ là thế nào ? Có trung thực không ? hay là các Ngài cho rằng quần chúng không biết gì nên các Ngài mặc sức lộng ngôn ? 6/. Điều thứ 6 : “Các Tổ Chức Cư Sĩ Phật Tử, Gia Đình Phật Tử các cấp vẫn sinh hoạt theo sự điều hành từ Trung Ương cho đến địa phương trực thuộc hệ thống tổ chức Tăng Đoàn” Thưa các anh chị em, – Chiếu theo Mục 7, Điều 21, Chương Thứ Tư của Hiến Chương GHPGVNTN tu chỉnh ngày 12.11.2011 thì Gia Đình Phật Tử nằm trong Tổng Vụ Thanh Niên Viện Hóa Đạo GHPGVNTN. – Chiếu theo Điều 1, Chương Thứ Nhất của Nội Qui Gia Đình Phật Tử Việt Nam cũng ghi rõ : “Chiếu theo Mục 6, Điều 14, Chương Thứ Tư của Hiến Chương GHPGVNTN lập ngày 13.01.1964 nay là Điều 21, Chương Thứ Tư của Hiến Chương GHPGVNTN tu chỉnh ngày 12.12.1973 : Gia Đình Phật Tử Việt Nam là một tổ chức giáo dục Thanh, Thiếu và Đồng Niên của GHPGVNTN trược thuộc Tổng Vụ Thanh Niên.” ậy thì Gia Đình Phật Tử Việt Nam có liên quan gì đến Tăng Đoàn đâu mà Tăng Đoàn đòi điều hành từ trung ương đến địa phương trực thuộc hệ thống tổ chức Tăng Đoàn ? Ở đây tôi cần nói thêm với Quí Anh Chị : – Tôi chưa bán đứng Tổ Chức Gia Đình Phât Tử Việt Nam cho Tăng Đoàn như Anh Nguyễn Châu đã bán Gia Đình Phât Tử Việt Nam cho Gíao hội Phật giáo Nhà Nước. Việc này được ghi rõ trong Biên Bản Hội Nghị 4 Cấp Dũng do các Huynh trưởng Nguyễn Xuân Quyền, Nguyễn Châu, Tống Hồ Cầm, Võ Đình Cường và Hòa Thượng Thích Minh Châu ký năm 1996. – Cho đến nay chưa có một đơn vị Gia Đình Phật Tử nào theo Tăng Đoàn, ngoại trừ vài cá nhân Huynh Trưởng biến chất mà tiêu biểu là anh Hồ Đủ, nguyên Ủy viên Nội Vụ Ban Hướng Dẫn Trung Ương GĐPTVN : *** Tại Quảng Trị, Anh Hồ Đủ vận động Anh Chị Em Huynh Trưởng theo Tăng Đoàn, nhưng gặp sự phản kháng quyết liệt, nên Anh Đủ đã xúi Thầy Từ Giáo giả mạo Quyền Trưởng Ban Hướng Dẫn GĐPT Quảng Trị để giải tán Ban Hướng Dẫn Gia Đình Phật Tử. Anh Phùng Dư, Trưởng Ban Hướng Dẫn Quảng Trị đã trình sự kiện lên Ban Hướng Dẫn Trung Ương, đồng thời nêu quyết tâm giữ vững lập trường cố hữu. Ban Hướng Dẫn Trung Ương đã quyết định : kể từ nay, GĐPT Quảng Trị là một đơn vị biệt lập trực thuộc Trung Ương, dưới sự điều hành trực tiếp của Huynh Trưởng Hoàng Như Đạo, Đại Diện Ban Hướng Dẫn Trung ương Miền Vạn Hạnh. *** Tại Thừa Thiên, Anh Trưởng Ban Nguyễn Tất Trực cùng toàn Ban Hướng Dẫn và Huynh Trưởng Toàn Tỉnh đã khẳng định sự trung kiên với GHPGVNTN ngay từ đầu nên bị đuổi ra khỏi chùa Bảo Quang. Cho đến nay chưa thấy một Huynh Trưởng nào theo Tăng Đoàn. *** Tại Quảng Nam – Đà Nẵng, anh Hồ Đủ, anh Nguyễn Sách và cô Đồng Tâm làm sẵn danh sách từ nhiệm, đem đi vận động các Huynh Trưởng ký nhưng đều bị từ chối. Đặc biệt có Huynh Trưởng Nguyễn Chiến là người rất tâm huyết nên thường bị công an gây khó khăn trong Đạo cũng như ngoài đời. Anh Đủ đến vận động nhiều lần, Anh Chiến nói : Khổ quá các anh ơi, tôi thường bị công an rờ đầu, nay các anh áp lực nữa làm sao tôi chịu được. Anh Đủ trả lời : Mày muốn công an khỏi rờ đầu để làm ăn cho dễ dàng thì mầy cứ theo tao, theo ông Thanh Quang và theo thằng Cầu làm chi cho công an rờ đầu. Anh Chiến hỏi lại : theo anh tức là theo Tăng Đoàn phải không ? Anh Đủ trả lời : Thì theo Tăng Đoàn chớ gì nữa, Quí Ngài thành lập Tăng Đoàn để sinh hoạt cho dễ dàng, chứ để Giáo Hội Thống Nhất thì nó rờ đầu mãi làm ăn gì được. Anh Chiến nói : Rứa thì các anh đừng áp lực tui từ nhiệm làm chi, nếu sau nầy thấy Tăng Đoàn sinh hoạt đúng Chánh Pháp thì tui theo liền. (lời anh Nguyễn Chiến tường thuật trong buổi họp mặt cuối năm (ngày 26 tháng Chạp Qúi Tỵ) tại Tu Viện Long Quang có Hòa Thượng Phó Viện Trưởng và đầy đủ anh chị em trong Ban Hướng Dẫn Quảng Nam Đà Nẵng nghe). *** Tại Tam Kỳ, Anh Hồ Đủ cũng đã đến vận động các Anh chị Huynh Trưởng kỳ cựu như anh Đoàn Thanh Thông, anh Phan A, anh Chương, anh Thọ…nhưng đã bị các Huynh Trưởng nầy phản bác kịch liệt. ***Tại Khánh Hòa – Nha Trang, Anh Đủ đã cấu kết với một số Huynh Trưởng Cam Ranh, dưới sự chỉ đạo của Thầy Tâm Trí nhằm lật đổ Ban Hướng Dẫn Khánh Hòa để thành lập Ban Hướng Dẫn mới nhưng bất thành. Ban Hướng Dẫn Khánh Hòa Nha Trang vẫn giữ vững tổ chức trực thuộc GHPGVNTN. *** Tại Đồng Nai, Anh Đủ và các Huynh Trưởng biến chất của Cam Ranh vào vận động. Anh Lê Lai (Trưởng Ban) và anh Nguyễn Tấn Hùng (Phó Ban) đã ùa theo Thầy Viên Đức từ nhiệm. Hòa Thượng Chánh Đại Diện Thích Nhật Ban, Hòa Thượng Phó Đại Diện Thích Chánh Niệm và anh Trần Văn Y (Đại Diện Ban Hướng Dẫn Trung ương Miền Khánh Hòa) đã nhất trí cử Huynh Trưởng Lê Nhất Thịnh làm Trưởng Ban để ổn định GĐPT Tỉnh Đồng Nai. ***Tại Bình Thuận, Anh Hồ Đủ đã đến vận động Ban Hướng Dẫn GĐPT từ nhiệm, bị các Huynh Trưởng Trần Văn Y, Nguyễn Văn Trường, Lê Vương Quốc Cường phản công nên anh Đủ xấu hổ rút lui. ***Tại Quảng Đức, Anh Hồ Đủ đã thuyết phục được anh Phan Trọng Khải từ nhiệm. Ban Hướng Dẫn Quảng Đức đã họp và cử Anh Đổ Văn Hồi lên thay thế để duy trì và phát triển tổ chức. *** Các đơn vị Phú Yên Tuy Hòa, Lâm Đồng, Đắc Lắc không có gì thay đổi. Tóm lại : KHÔNG HỀ CÓ CHUYỆN HẦU HẾT HỘI ĐỒNG LƯỠNG VIỆN, BAN CHỈ ĐẠO VIỆN HÓA ĐẠO, BAN ĐẠI DIỆN CÁC TỈNH THÀNH, CÁC ĐƠN VỊ GĐPT ĐỀU TỪ CHỨC như sự rêu rao qua bản Tuyên Cáo : “Mục Đích Sinh Hoạt Tăng Đoàn Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất” phổ biến ngày 21 tháng giêng năm Giáp Ngọ (21.2.2014) tại Tổ Đình Thập Tháp. Một sự lộng ngôn không đáng có của người Tăng sĩ. Kính thưa Quí Anh Chị, Sự ra đời của Tăng Đoàn cùng những luận điệu của Tăng Đoàn đã làm cho rất nhiều Đạo Hữu cũng như Huynh Trưởng lo lắng và cho đây là những biến động lớn của GHPGVNTN trong thời gian vừa qua. Tôi khẳng định : chỉ có cá nhân một số Chư Tăng lãnh đạo Giáo Hội vọng động đã làm ảnh hưởng đến Giáo Hội, bản thân Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất không có một biến động nào cả, ngoài sự khuynh loát của một số cá nhân vì danh lội, bè phái hoặc âm mưu thế tục. Giáo Hội vẫn như như bất động : Đức Đệ Ngũ Tăng Thống Thích Quảng Độ và Đại Lão Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Như Đạt vẫn uy nghi lãnh đạo Giáo Hội. Hiến Chương Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất vẫn được thực thi một cách nghiêm túc, minh bạch dù đây là thời chiến chứ không phải là thời bình của Giáo Hội. Đường Hướng Giáo Hội vẫn bất di bất dịch : đồng hành cùng Dân Tộc trong công cuộc giải trừ Quốc Nạn và Pháp Nạn. Nhân sự Viện Tăng Thống, Viện Hóa Đạo, các Ban Đại Diện Tỉnh, Thành, các Đơn Vị Gia Đình Phật Tử vẫn sinh hoạt kiên cường dưới sự chỉ đạo của Hội Đồng Lưỡng Viện. Tuy nhiên : Sự ra đời của Tăng Đoàn là cơ hội giúp cho Nhà nước Cọng Sản có cơ hội thực hiện chiến lược mới để tiêu diệt GHPGVNTN như lời Hòa Thượng cựu Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống Thích Thiện Hạnh tuyên bố với Phật Tử Thừa Thiên : “Chỉ cần cô lập thằng Cầu với Ôn Như Đạt 3 tháng, thì Viện Hóa Đạo sẽ tiêu vong, khi đó mình lập lại, có gì đâu mà phật tử phải lo lắng”. Giờ đây Công an không những quyết tâm cô lập tôi với Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo Thích Như Đạt, mà đang cố tình cô lập Hòa Thượng Chánh Thư Ký Viện Tăng Thống Thích Chơn Tâm với Đức Đệ Ngũ Tăng Thống (xem Thông cáo Báo chí của Phòng Thông tin Phật giáo Quốc tế phát hành ngày 28.3.2014). Do đó sinh hoạt của Giáo Hội cũng như Gia Đình Phật tử chúng ta sẽ gặp nhiều khó khăn hơn nên chúng ta phải quyết chí hơn nữa để giữ Bồ Đề Tâm Kiên Cố.

*********

Thưa Quí Anh Chị, Phần I của Giác Thư nầy đã quá dài, nhưng đây chỉ là một báo cáo Tổng Hợp, đồng thời là một cảnh báo những âm mưu của Tăng Đoàn để các anh chị em Huynh Trưởng nắm vững tình hình, nhằm đối ứng với các thế lực vô minh và hướng dẫn cho đàn em giữ vững Lý Tưởng Gia Đình Phật tử Việt Nam. Kính xin đọc tiếp Phần II với những phụ lục quan trọng. Đồng thời kính xin tán thán các thiện tri thức đã có những phản biện đầy tính thuyết phục để Phật Tử các giới nhất là anh chị em Áo Lam chúng tôi nhận thức được vai trò của mình trong công cuộc giải trừ Quốc Nạn và Pháp Nạn mà GHPGVNTN đã và đang chủ trương và thực hiện. NAM MÔ THƯỜNG TINH TẤN BỒ TÁT MA HA TÁT

Phật Lịch 2557, Giác Minh ngày 30 tháng 3 năm 2014 Vụ trưởng Gia Đính Phật tử Vụ Gia Đình Phật tử Việt Nam (đã ký) Nguyên Chánh LÊ CÔNG CẦU

 

Kính thượng trình :  Đức Đệ Ngũ Tăng Thống GHPGVNTN “kính thẩm tường” Kính trình : – Hòa Thượng Viện Trưởng Viện Hóa Đạo GHPGVNTN – Hòa Thượng Chủ Tịch VPII Viện Hóa Đạo – Hòa Thượng Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Thanh Niên “kính tường” Kính gởi : – Giáo Sư Tổng Vụ Trưởng Tổng Vụ Truyền Thông kiêm Giám Đốc Phòng Thông Tin Phật Giáo Quốc Tế “kính xin phổ biến” Lưu

 

2 Comments

  1. LÊ NHẤT THỊNH says:

    NHƯ NHƯ BẤT ĐỘNG!

  2. Khanh Nguyen says:

    Chiếu theo Đạo Dụ số 10/59, dưới thời Pháp thuộc và dưới chế độ Ngô Đình Diệm, Phật Giáo chỉ được xem là một Hiệp Hội, chỉ có Thiên Chúa Giáo mới được xem là Giáo Hội. Sự bất bình đẳng ấy đã đưa đến cuộc vận động 1963 với bao nhiêu Thánh Tử Đạo vị Pháp thiêu thân, bao nhiêu Phật Tử vị Pháp vong thân. Kết quả của sự hy sinh xương máu đó là Phật Giáo thoát khỏi Đạo Dụ số 10/59, Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất ra đời. Đây là một Giáo Hội chính truyền chứ không còn là một Hiệp Hội nữa. Sau năm 75 dưới sự thống trị của Đảng Cọng Sản, Phật Tử vẫn tiếp tục hy sinh xương máu, như 12 Tăng, Ni Chùa Dược Sư, Cư sĩ Nguyên Lạc Phạm Gia Bình hay Huynh trưởng Hạnh Minh Hồ Tấn Anh, v.v… để bảo vệ 8 chữ : “Giáo Hội Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất” (GHPGVNTN). Nay Quí Ngài thành lập Tăng Đoàn Phật Giáo Việt Nam Thống Nhất, nghĩa là các Ngài đã phủ nhận quá trình đấu tranh cho bất bình đẳng tôn giáo, chà đạp lên xương máu của chư Tăng Ni và Phật Tử đã hy sinh vì đại nghĩa và tự chui đầu vào lại luật số 10/59, đến nỗi Hòa Thượng Thích Khế Viên, Đặc Ủy Nghi Lễ của Cựu Ban Đại Diện GHPGVNTN Tỉnh Thừa Thiên Huế trong phiên họp thành lập Tăng Đoàn tại Chùa Phước Thành đã thốt lên : “Đã từng là Tăng Đoàn, rồi lên được Giáo Hội, chừ là Giáo Hội rồi, lại tụt xuống Tăng Đoàn, khác chi nhổ đi rồi liếm lại”.

Leave a Comment